Người bán hàng siêu đẳng
Một anh chàng từ nông thôn ra thành phố xin được làm chân bán hàng
tại cửa hàng bách hoá trung tâm, nơi đáp ứng mọi nhu cầu mua sắm trên
đời.
Ông chủ hỏi anh ta:
- Anh ðã có kinh nghiệm trong công việc này chưa?
- Rồi, thưa ông! Tôi từng bán hàng ở quê – Chàng trai ðáp.
- Tốt! Cậu sẽ bắt đầu thử việc vào ngày mai và tôi sẽ đến kiểm tra kết quả công việc sau khi hết giờ làm – Ông chủ nói.
Với chàng trai, ngày làm việc ðầu tiên dài đằng đẵng và thật căng thẳng nhưng mãi rồi cũng tới 5h chiều. Ông chủ xuất hiện và hỏi:
- Hôm nay cậu phục vụ được bao nhiêu khách hàng?
- Một. – Nhân viên bán hàng mới ðáp.
- Mỗi một thôi à! – Ông chủ nổi giận – Hàng ngày, mỗi nhân viên của tôi phục vụ đươc 20 đến 30 khách hàng kia! Thế cậu bán đươc bao nhiêu tiền?
- Ba trăm nghìn đôla, thưa ông.
- Thế quái nào mà cậu bán được nhiều như vậy? – Ông chủ ngạc nhiên.
Chàng trai giải thích:
- Ông khách ðó vào cửa hàng và tôi bán cho ông ta một lưỡi câu nhỏ, rồi một lưỡi câu vừa và cuối cùng là một lưỡi câu cỡ đại. Tiếp đó, tôi bán cho ông ta một sợi dây câu nhỏ, một sợi vừa và một sợi lớn. Tôi hỏi xem ông ta câu cá ở đâu và vị khách đáp: “Ở bờ biển”. Tôi gợi ý ông ta nên mua một chiếc xuồng câu rồi đưa ông tới bộ phận bán thuyền, thuyết phục ông mua một xuồng cao tốc dài 7 mét gắn 2 động cơ. Chiếc Wolkswagen của ông ấy không kéo nổi cái xuồng nên tôi bán cho ông một chiếc Cruiser Deluxe nữa.
Ông chủ loạng choạng vì choáng:
- Cậu bán tất cả những thứ đó cho một người vào mua lưỡi câu?
- Không! – Chàng trai ðáp – Ông ta hỏi mua băng vệ sinh cho vợ, và tôi bảo: “Kỳ nghỉ cuối tuần của ông thế là hỏng rồi. Có lẽ là ông nên đi câu cá!”
Ông chủ hỏi anh ta:
- Anh ðã có kinh nghiệm trong công việc này chưa?
- Rồi, thưa ông! Tôi từng bán hàng ở quê – Chàng trai ðáp.
- Tốt! Cậu sẽ bắt đầu thử việc vào ngày mai và tôi sẽ đến kiểm tra kết quả công việc sau khi hết giờ làm – Ông chủ nói.
Với chàng trai, ngày làm việc ðầu tiên dài đằng đẵng và thật căng thẳng nhưng mãi rồi cũng tới 5h chiều. Ông chủ xuất hiện và hỏi:
- Hôm nay cậu phục vụ được bao nhiêu khách hàng?
- Một. – Nhân viên bán hàng mới ðáp.
- Mỗi một thôi à! – Ông chủ nổi giận – Hàng ngày, mỗi nhân viên của tôi phục vụ đươc 20 đến 30 khách hàng kia! Thế cậu bán đươc bao nhiêu tiền?
- Ba trăm nghìn đôla, thưa ông.
- Thế quái nào mà cậu bán được nhiều như vậy? – Ông chủ ngạc nhiên.
Chàng trai giải thích:
- Ông khách ðó vào cửa hàng và tôi bán cho ông ta một lưỡi câu nhỏ, rồi một lưỡi câu vừa và cuối cùng là một lưỡi câu cỡ đại. Tiếp đó, tôi bán cho ông ta một sợi dây câu nhỏ, một sợi vừa và một sợi lớn. Tôi hỏi xem ông ta câu cá ở đâu và vị khách đáp: “Ở bờ biển”. Tôi gợi ý ông ta nên mua một chiếc xuồng câu rồi đưa ông tới bộ phận bán thuyền, thuyết phục ông mua một xuồng cao tốc dài 7 mét gắn 2 động cơ. Chiếc Wolkswagen của ông ấy không kéo nổi cái xuồng nên tôi bán cho ông một chiếc Cruiser Deluxe nữa.
Ông chủ loạng choạng vì choáng:
- Cậu bán tất cả những thứ đó cho một người vào mua lưỡi câu?
- Không! – Chàng trai ðáp – Ông ta hỏi mua băng vệ sinh cho vợ, và tôi bảo: “Kỳ nghỉ cuối tuần của ông thế là hỏng rồi. Có lẽ là ông nên đi câu cá!”
Hoang tưởng thị dâm
Johnny đi khám sức khỏe và trắc nghiệm tâm lý. Ông bác sĩ vẽ một đường vòng tròn rồi hỏi:
- Tôi vẽ cái gì đây?
- Một cô gái khoả thân!
Bác sĩ vẽ một hình vuông:
- Thế còn đây?
- Một cô gái khỏa thân nằm ngửa
Bác sĩ vẽ một hình tam giác và hỏi:
- Còn bây giờ?
Anh chàng đỏ mặt, đập bàn:
- Ông không xấu hổ khi vẽ ra những thứ đó à? Thật trơ trẽn và pậy pạ….
Bác sĩ ghi vào bệnh án: “Mắc bệnh hoang tưởng thị dâm”.
Johnny nhìn thấy, gầm lên:
- Này, ai bệnh? Những thứ đó là ông vẽ hay tôi vẽ?
- Tôi vẽ cái gì đây?
- Một cô gái khoả thân!
Bác sĩ vẽ một hình vuông:
- Thế còn đây?
- Một cô gái khỏa thân nằm ngửa
Bác sĩ vẽ một hình tam giác và hỏi:
- Còn bây giờ?
Anh chàng đỏ mặt, đập bàn:
- Ông không xấu hổ khi vẽ ra những thứ đó à? Thật trơ trẽn và pậy pạ….
Bác sĩ ghi vào bệnh án: “Mắc bệnh hoang tưởng thị dâm”.
Johnny nhìn thấy, gầm lên:
- Này, ai bệnh? Những thứ đó là ông vẽ hay tôi vẽ?
Thi bắn cung!
Câu chuyện nói về 1 cuộc thi bắn cung giữa 3 thí sinh: – Thí sinh 1 :
Đặt 1 quả táo lên đầu 1 cô người mẫu, cầm cung, đi ra xa 50m, giương
cung, BẰN. sau đó nhìn khán giả cười và nói: ” I’m SinBad”, khán giả vỗ
tay nồng nhiệt. – Thí sinh 2: Đặt 1 chanh lên đầu 1 cô người mẫu, cầm
cung, đi ra xa 80m, giương cung 45 độ, canh gió, BẰN. Sau đó nhìn khán
giả cười và nói: ” I’m RobinHood”, khán giả vỗ tay khâm phục, tán
thưởng. – Thí sinh 3 (người Việt Nam): Đặt 1 trái NHO lên đầu 1 cô người
mẫu, cầm cung, đi ra xa 150m, giương cung 12 độ, BẰN. Sau đó nhìn khán
giả cười và nói: “I’m……….. Sorry!!”
Con chó
Một phụ nữ trẻ đi ngang qua phố chợt để ý đến một đám tang rất kỳ lạ.
Hai chiếc quan tài màu đen nối đuôi cách nhau khoảng 15m. Ngay theo sau
cỗ quan tài thứ hai là một goá phụ mặc đồ tang đi cạnh một con chó chăn
cừu trông rất hung dữ. Góa phụ và con chó này đang dẫn đầu một đoàn
người phía sau khoảng 200 người toàn là phụ nữ.
Không thể ngăn nổi trí tò mò, người phụ nữ xáp lại bên góa phụ và hỏi: “Tôi biết đây là lúc không nên hỏi, nhưng tôi chưa bao giờ nhìn thấy một đám tang kỳ lạ như thế này. Bà có thể cho tôi biết đám tang này là của ai không ạ ?”
- Quan tài thứ nhất là của chồng tôi
- Ðiều gì đã xảy ra với ông nhà ạ ?
- Con chó của tôi đã tấn công và giết chết anh ấy – Góa phụ thở dài trả lời.
- Thế quan tài thứ hai là của ai ?
- Của mẹ chồng tôi. Bà ấy đang cố kéo chồng tôi ra thì con chó quay sang tấn công bà ấy.
Sau một hồi im lặng ra vẻ cảm thông, người phụ nữ trẻ chợt lên tiếng:
- Bà có thể cho tôi mượn con chó không ạ ?
Nghe vậy phía dưới chợt nhao nhao:
- Xếp hàng đi cưng !
Không thể ngăn nổi trí tò mò, người phụ nữ xáp lại bên góa phụ và hỏi: “Tôi biết đây là lúc không nên hỏi, nhưng tôi chưa bao giờ nhìn thấy một đám tang kỳ lạ như thế này. Bà có thể cho tôi biết đám tang này là của ai không ạ ?”
- Quan tài thứ nhất là của chồng tôi
- Ðiều gì đã xảy ra với ông nhà ạ ?
- Con chó của tôi đã tấn công và giết chết anh ấy – Góa phụ thở dài trả lời.
- Thế quan tài thứ hai là của ai ?
- Của mẹ chồng tôi. Bà ấy đang cố kéo chồng tôi ra thì con chó quay sang tấn công bà ấy.
Sau một hồi im lặng ra vẻ cảm thông, người phụ nữ trẻ chợt lên tiếng:
- Bà có thể cho tôi mượn con chó không ạ ?
Nghe vậy phía dưới chợt nhao nhao:
- Xếp hàng đi cưng !
Nghiên cứu triết học
Có một chàng sinh viên ngồi chơi bên bờ một hồ nước rộng. Trời nóng,
thấy xung quanh vắng vẻ, anh chàng mới cởi hết quần áo, nhảy xuống tắm
truồng. Tắm táp thoả thích, đến lúc định lên bờ chàng bỗng nhận ra bên
cạnh đống quần áo của mình có một cô gái xinh đẹp đang ngồi đọc sách.
Không biết làm thế nào, anh chàng lặn xuống đáy hồ tìm kiếm một lúc, vớ
được một cái xô mà ai đó đã vứt xuống hồ ngày trước, chàng bèn lấy cái
xô úp … lại và đi lên bờ. Ðến gần cô gái, chàng cất tiếng hỏi:
“Cô gái ơi, em đang đọc gì thế?”
Cô gái ngước cặp mắt bồ câu nhìn chàng chăm chú, không hề tỏ vẻ ngạc nhiên trước bộ dạng của chàng, trả lời:
“Em đang nghiên cứu Triết học”
Chàng trai đưa mắt nhìn đống quần áo của mình, hỏi tiếp:
“Nghiên cứu triết học, thế cô có thể đoán được tôi đang nghĩ gì không?”
Nói đoạn chàng lại liếc đống quần áo. Cô gái nhìn chàng chăm chú, một lúc lâu sau mới cất tiếng trả lời:
“Anh nghĩ rằng chiếc xô có đáy, nhưng thực ra thì nó không có”.
“Cô gái ơi, em đang đọc gì thế?”
Cô gái ngước cặp mắt bồ câu nhìn chàng chăm chú, không hề tỏ vẻ ngạc nhiên trước bộ dạng của chàng, trả lời:
“Em đang nghiên cứu Triết học”
Chàng trai đưa mắt nhìn đống quần áo của mình, hỏi tiếp:
“Nghiên cứu triết học, thế cô có thể đoán được tôi đang nghĩ gì không?”
Nói đoạn chàng lại liếc đống quần áo. Cô gái nhìn chàng chăm chú, một lúc lâu sau mới cất tiếng trả lời:
“Anh nghĩ rằng chiếc xô có đáy, nhưng thực ra thì nó không có”.
Bao che
Một hôm Peter đang đi giữa đêm thì bị cảnh sát tóm, vì trông giống một tên tội phạm.
- Anh tên là gì? Nhà ở đâu?
- Peter, 321 cao ốc O. đường Baker. Một lát sau:
-Chúng tôi đã điều tra kĩ, ở số nhà trên, không có ai là Peter cả.
Thấy Peter cứ một mực cãi rằng đó là nhà của anh ta, cảnh sát bực quá, đánh cho anh ta một trận và nhốt vào trong đồn một tuần lễ. Khi được thả ra, mặt mũi anh ta vẫn còn sưng vù. Vừa trông thấy Peter, anh bạn cùng trọ kéo ngay vào phòng và đóng sập cửa lại:
- Mấy bữa trước, có một lũ cớm tới đây hỏi cậu, chắc lại có vụ nào béo bở hả, thấy cậu đi cả tuần lễ….bộ cậu đánh nhau với ai sao mà trông kì thế..???
- Ðâu có tớ bị người ta đánh ……..nhưng…….
- Thôi kệ nó, bỏ qua đi…..thế cậu tìm được mối làm ăn nào thế…..??
- Ðâu có!!!???
- Khỏi cần giấu tớ, yên tâm đi, không ai biết đâu, bữa trước, bọn cớm hỏi cậu, tớ đã trả lời rằng chẳng có Peter nào ở đây cả, chúng nản quá bỏ đi hết rồi….haha…. đúng là bọn ngốc…
- Anh tên là gì? Nhà ở đâu?
- Peter, 321 cao ốc O. đường Baker. Một lát sau:
-Chúng tôi đã điều tra kĩ, ở số nhà trên, không có ai là Peter cả.
Thấy Peter cứ một mực cãi rằng đó là nhà của anh ta, cảnh sát bực quá, đánh cho anh ta một trận và nhốt vào trong đồn một tuần lễ. Khi được thả ra, mặt mũi anh ta vẫn còn sưng vù. Vừa trông thấy Peter, anh bạn cùng trọ kéo ngay vào phòng và đóng sập cửa lại:
- Mấy bữa trước, có một lũ cớm tới đây hỏi cậu, chắc lại có vụ nào béo bở hả, thấy cậu đi cả tuần lễ….bộ cậu đánh nhau với ai sao mà trông kì thế..???
- Ðâu có tớ bị người ta đánh ……..nhưng…….
- Thôi kệ nó, bỏ qua đi…..thế cậu tìm được mối làm ăn nào thế…..??
- Ðâu có!!!???
- Khỏi cần giấu tớ, yên tâm đi, không ai biết đâu, bữa trước, bọn cớm hỏi cậu, tớ đã trả lời rằng chẳng có Peter nào ở đây cả, chúng nản quá bỏ đi hết rồi….haha…. đúng là bọn ngốc…
Kinh doanh
Một doanh nhân đến tham khảo phương pháp làm ăn ở một đất nước phát
triển. Ông được mời đến một nhà máy sản xuất các sản phẩm từ cao su, vốn
là một đối tác có quan hệ làm ăn từ trước.
Đầu tiên, họ đưa ông tới thăm phân xưởng sản xuất núm vú chai cho trẻ em. Dây chuyền sản xuất tạo nên những tiếng “hiss, pop…” ồn ào nghe rất buồn cười.
- Tiếng hiss” là tiếng cao su được đổ vào trong khuôn – Người hướng dẫn giải thích – Còn tiếng “pop” sau đó là tiếng cây kim châm một cái lỗ vào núm vú cao su..
Sau đó, họ đi tới một phân xưởng sản xuất bao cao su. Thật kỳ lạ, dây chuyển sản xuất lần này tạo nên những tiếng ồn ào kiểu “hiss, hiss, hiss, hiss – pop”…
- Đợi chút đã! – Người đàn ông đi tham quan vội nói – Tôi biết tiếng “hiss, hiss” nghĩa là gì, nhưng tại sao lại có tiếng “pop”?
- À, thì cũng giống như quy trình sản xuất núm cao su vậy mà! – Người hướng dẫn trả lời – Sau cứ bốn cái bao cao su thì chúng tôi lại… chọc một cái có lỗ.
- Nhưng như thế thì không tốt gì cho bao cao su!
- Vâng, nhưng lại rất tốt cho việc kinh doanh núm vú cao su.
Đầu tiên, họ đưa ông tới thăm phân xưởng sản xuất núm vú chai cho trẻ em. Dây chuyền sản xuất tạo nên những tiếng “hiss, pop…” ồn ào nghe rất buồn cười.
- Tiếng hiss” là tiếng cao su được đổ vào trong khuôn – Người hướng dẫn giải thích – Còn tiếng “pop” sau đó là tiếng cây kim châm một cái lỗ vào núm vú cao su..
Sau đó, họ đi tới một phân xưởng sản xuất bao cao su. Thật kỳ lạ, dây chuyển sản xuất lần này tạo nên những tiếng ồn ào kiểu “hiss, hiss, hiss, hiss – pop”…
- Đợi chút đã! – Người đàn ông đi tham quan vội nói – Tôi biết tiếng “hiss, hiss” nghĩa là gì, nhưng tại sao lại có tiếng “pop”?
- À, thì cũng giống như quy trình sản xuất núm cao su vậy mà! – Người hướng dẫn trả lời – Sau cứ bốn cái bao cao su thì chúng tôi lại… chọc một cái có lỗ.
- Nhưng như thế thì không tốt gì cho bao cao su!
- Vâng, nhưng lại rất tốt cho việc kinh doanh núm vú cao su.
Con vẹt mới
Một phụ nữ ðến một cửa hàng vật nuôi và ngay lập tức bị thu hút bởi
một con vẹt xinh xắn. Biển giá trên chuồng ghi là 50 bảng Anh. “Tại sao
lại ít vậy?”, bà hỏi ông chủ hàng.
“Tôi cần phải cho bà biết rằng con chim này từng sống ở một ổ ðiếm, nên ðôi khi nó nói những từ rất bậy bạ”, ông chủ trả lời.
Ngýời phụ nữ nghĩ một lúc rồi vẫn quyết ðịnh lấy con vẹt. Bà mang nó về nhà, treo trong phòng khách và chờ ðợi nó nói một ðiều gì ðó. Con chim nhìn quanh, nhìn bà, rồi cất tiếng: “Ngôi nhà mới, bà chủ mới”.
Ngýời phụ nữ hõi ngạc nhiên trýớc câu nói của nó rồi cũng tự nhủ: “Không tồi lắm”.
Khi 2 ðứa con của bà trở về từ trýờng học, con chim liền nói: “Ngôi nhà mới, bà chủ mới, các cô gái mới”. Ba mẹ con nghe thấy liền phá lên cýời. Lát sau ông chồng tên là Alex về ðến nhà.
Con vẹt nhìn thấy liền kêu to: “Xin chào, Alex”.
“Tôi cần phải cho bà biết rằng con chim này từng sống ở một ổ ðiếm, nên ðôi khi nó nói những từ rất bậy bạ”, ông chủ trả lời.
Ngýời phụ nữ nghĩ một lúc rồi vẫn quyết ðịnh lấy con vẹt. Bà mang nó về nhà, treo trong phòng khách và chờ ðợi nó nói một ðiều gì ðó. Con chim nhìn quanh, nhìn bà, rồi cất tiếng: “Ngôi nhà mới, bà chủ mới”.
Ngýời phụ nữ hõi ngạc nhiên trýớc câu nói của nó rồi cũng tự nhủ: “Không tồi lắm”.
Khi 2 ðứa con của bà trở về từ trýờng học, con chim liền nói: “Ngôi nhà mới, bà chủ mới, các cô gái mới”. Ba mẹ con nghe thấy liền phá lên cýời. Lát sau ông chồng tên là Alex về ðến nhà.
Con vẹt nhìn thấy liền kêu to: “Xin chào, Alex”.
3 con quỷ hút máu
Ngày xửa ngày xýa, 3 con quỷ hút máu gặp nhau vào một buổi ðêm và cùng khoe khoang về thành tích hút máu của mình.
Con thứ nhất vỗ ngực: “Hãy nhìn cái toà nhà kia. Tao có thể xử lý toàn bộ dân cý ở ðó trong 10 phút”.
Dứt lời, hắn bay tới ngôi nhà, 9 phút sau trở lại với cái mồm dính ðầy máu với vẻ mặt thoả mãn.
Con thứ 2 lên tiếng: “Hãy nhìn ngôi làng kia. Tao chỉ cần 5 phút”.
Nói rồi hắn bay ðến ngôi làng, trở lại sau 5 phút, máu chảy ròng trên miệng.
Con thứ 3 hét lên: “Hãy xem thị trấn kia kìa. Chỉ 3 phút là xong”.
Hắn bay thẳng ðến thị trấn, 1 phút sau quay trở lại với chiếc mồm be bét máu.
Hai tên kia trố mắt ngạc nhiên hỏi: “Làm sao mà mày có thể nhanh nhý vậy?”.
Con thứ 3 chỉ về hýớng ðó và hỏi: “Mày có nhìn thấy toà nhà kia không?”.
“Có”, 2 tên cùng trả lời.
“Tao thì không”.
Con thứ nhất vỗ ngực: “Hãy nhìn cái toà nhà kia. Tao có thể xử lý toàn bộ dân cý ở ðó trong 10 phút”.
Dứt lời, hắn bay tới ngôi nhà, 9 phút sau trở lại với cái mồm dính ðầy máu với vẻ mặt thoả mãn.
Con thứ 2 lên tiếng: “Hãy nhìn ngôi làng kia. Tao chỉ cần 5 phút”.
Nói rồi hắn bay ðến ngôi làng, trở lại sau 5 phút, máu chảy ròng trên miệng.
Con thứ 3 hét lên: “Hãy xem thị trấn kia kìa. Chỉ 3 phút là xong”.
Hắn bay thẳng ðến thị trấn, 1 phút sau quay trở lại với chiếc mồm be bét máu.
Hai tên kia trố mắt ngạc nhiên hỏi: “Làm sao mà mày có thể nhanh nhý vậy?”.
Con thứ 3 chỉ về hýớng ðó và hỏi: “Mày có nhìn thấy toà nhà kia không?”.
“Có”, 2 tên cùng trả lời.
“Tao thì không”.
Dấu son
Ở một trường tư nọ, các cô gái lớp 12 bắt đầu sử dụng son. Họ thường
trang điểm trong nhà vệ sinh. Ðó cũng là điều bình thường nếu họ không
có thói quen ép môi vào gương và để lại đó hàng tá dấu son. Hàng ðêm,
người lao công phải tới lau sạch và sáng hôm sau, các cô gái lại làm tấm
gương nhòe nhoẹt những dấu son. Cuối cùng, hiệu trưởng quyết định ra
tay để lập lại kỷ luật. Bà gọi các cô gái tới nhà vệ sinh cùng với anh
lao công, giải thích cho các cô rằng những dấu son họ để lại ðã gây
phiền toái cho người phải dọn nó như thế nào.
Ðể chứng minh cho sự khó khăn của việc lau sạch gương, bà ðề nghị anh lao công làm thử trước mặt các cô gái.
Anh chàng cầm lấy cây lau nhà cán dài, nhúng vào bồn cầu và bắt đầu lau gương.
Kể từ đó, dấu son tuyệt tích trên những tấm gương.
Ðể chứng minh cho sự khó khăn của việc lau sạch gương, bà ðề nghị anh lao công làm thử trước mặt các cô gái.
Anh chàng cầm lấy cây lau nhà cán dài, nhúng vào bồn cầu và bắt đầu lau gương.
Kể từ đó, dấu son tuyệt tích trên những tấm gương.
Giaitri180 (sưu tầm)
Post a Comment